Đọc Truyện Liên Quân Mobile hay – Truyện Liên Quân Mobile 2018

Hôm nay, Nicely.vn giới thiệu với các bạn bộ truyện Liên Quân Mobile, các bạn hãy đón xem nhé!

Chương 1: Phục Sinh Cung Điện Ánh Sáng

Sau trận chiến với lực lượng Sa Đọa, Cung điện Ánh Sáng đã phải chịu nhiều tổn thất, rất nhiều sinh mạng đã phải nằm xuống cho trận chiến vô nghĩa này. Khung cảnh âm u, khói nghi ngút, kèm theo đó là sự yên tĩnh đến đáng sợ khiến cho ai ai bước vào nơi đây cũng cảm thấy rùng mình. Bên trong Cung điện Ánh Sáng, đại thiên sứ Lauriel đang cố gắng cứu giúp những chiến sĩ tử trận bằng sức mạnh của suối sinh mệnh, năng lực của nàng đang dần cạn kiệt vì tàn dư của trận chiến trước. Lâu đài Khởi Nguyên đã nghe tin và không ngần ngại giúp đỡ Cung điện Ánh Sáng. Sức mạnh của thanh kiếm mà Murad sở hữu bỗng dưng đã giúp đỡ Lauriel hồi phục lại năng lượng. Không lâu sau đó, Cung điện Ánh Sáng đã trở về với khung cảnh thuần khiết mà nó vốn có. Một lần nữa, ánh mặt trời lại chiếu rọi rực rỡ trên “thánh địa” này.

Chương 2: Thiên sứ của Cái Chết lên tiếng

Nakroth: Thật là độc ác, như thế này không công bằng một chút nào cả, tại sao phải giết nhiều sinh mạng như thế chứ?! Như thế là không cần thiết – Nakroth lẩm bẩm một mình trong căn phòng của hắn với vẻ mặt nhăn nhó và khó chịu. Zephys: có điều gì khiến ngươi không hài lòng à, thưa phán quan? Nakroth: à. . .à. . .không có gì. . . Nakroth hơi giật mình khi nhìn thấy Zephys nhưng rồi khuôn mặt ông cũng trở về với trạng thái uy nghiêm ban đầu Zephys: ngươi cảm thấy tiếc thương cho chúng lắm phải không? – Zephys nhếc miệng cười Nakroth: hah, Tại sao ta phải tiếc thương cho bọn chúng chứ? Bọn chúng không liên quan gì đến ta cả Zephys: che giấu giỏi lắm đồng nghiệp ạ – Zephys vỗ tay mỉa mai Nakroth: heh, ngươi hiểu ý ta quá nhỉ? chúng ta vừa làm một việc không đáng để làm và việc đó là vô nghĩa, quá nhiều máu đã phải đổ vào cho sự kiện này Zephys: ta hiểu. Chúng ta không như chúng, chúng ta chiến đấu cho lý tưởng và nhân loại chứ không phải là chiến đấu cho thứ tham vọng sức mạnh và quyền lực để rồi sa vào mê hoặc như cái đám có mắt như mù đó Nakroth: Sớm thôi, ta sẽ thanh tẩy thứ xấu xa này khỏi thế gian và đưa nó xuống địa ngục Zephys: ngươi phải dùng sức mạnh. . .và cái đầu để thực hiện kế hoạch này nhỉ? Ở đây không phân biệt phải trái đâu, chỉ có mạnh và yếu thôi Nakroth: ta biết, nhưng liệu ngươi có đem đầu ta dâng lên Maloch không? Bởi vì ta đã có ý định lật đổ Lực lượng Sa Đọa từ lâu rồi – Nakroth cười nhẹ Zephys: haizzz. . . Ta cũng ghét cái tổ chức này từ lâu lắm rồi, nó đã khiến ta quá mệt mỏi và bận rộn với các linh hồn nhiều hơn so với luật vốn có, ta luôn muốn xóa sổ nó để người trần có thể sống tốt hơn Nakroth: vậy là. . .ngươi theo phe ta? Zephys: ngươi nằm mơ à? Ta không theo ai hết, ta chỉ chiến đấu cho lý tưởng của mình thôi Nakroth và Zephys: “công lý phải được thực thi!”

Chương 3: Thanh kiếm của Murad

Thane: cũng may là Cung điện Ánh Sáng đã trở lại như cũ, thật là một trận chiến khốc liệt – Thane thở dài trong lúc soạn sổ sách Murad: có gì làm ngài phiền lòng à, thưa đức Vua? – Murad đột ngột xuất hiện và kính cẩn cúi chào Thane Thane: không có gì nhiều, ta chỉ đang lo cho Cung điện Ánh Sáng, liệu Lực lượng Sa Đọa có quay lại tấn công họ không nhỉ? Murad: đó là chuyện không thể đoán trước được thưa ngài, chúng ta không thể lường trước được tham vọng của những kẻ xấu xa đâu thưa ngài Thane lại một lần nữa thở dài, cơ thể của anh chợt trở nên nặng nề hơn với một nỗi lo sợ, anh lo sợ rằng thế lực hắc ám sẽ chiếm lấy Athanor, vì nếu như hắc ám chiếm lấy Athanor thì mọi thứ sẽ chấm hết, nơi nơi sẽ chìm trong bóng tối. Thane: Airi sao rồi? – Thane chậm rãi hỏi Murad: đang dần hồi phục thưa ngài Thane: tốt, hỏi thăm cô ấy hộ tôi nhé! Murad kính cẩn cúi chào Thane thêm lần nữa và rời đi. Ngay lúc này, Murad đang ngồi cạnh Airi để có thể bảo vệ cô, anh cầm khăn khẽ lau thanh kiếm của mình và vẫn để ý đến từng hơi thở của Airi. Murad nhận ra một vài vết nứt trên thanh kiếm của anh đang dần phục hồi, anh khá ngạc nhiên trước hiện tượng này, Murad lặng nhìn thanh kiếm khá lâu với đôi mắt buồn rồi lẩm bẩm. . . Murad: con sẽ trừng trị hắn và khôi phục lại đế chế của chúng ta. . . Cha. . . Airi: *oáp*. . . gì vậy? – Airi tỉnh dậy và dụi mắt Murad chậm rãi liếc nhìn Airi và mừng trong lòng vì cô đã tỉnh lại Murad: chuyện riêng của tôi thôi. . . Airi: chuyện thanh kiếm của anh à? Murad: ukm. . . Airi: đức Vua sẽ giúp anh, đừng lo lắng, vấn đề bây giờ chính là thời gian Murad: “không gian thời gian là thứ không thể bị níu kéo. . .” Airi không tài nào hiểu được hàm ý của Murad, cô nghiêng đầu thắc mắc Murad: cô tỉnh lại rồi thì hãy mau mau diện kiến đức Vua đi, ngài sẽ rất mừng khi cô đã bình phục đấy Airi: ukm – Airi cười thật tươi với Murad Murad ngơ ngác, Airi chưa bao giờ làm thế với anh, không hiểu sao khuôn mặt anh tự nhiên hơi ửng đỏ, anh cảm thấy bối rối. Nếu không nhờ chiếc khăn bịt mặt thì khuôn mặt anh giờ đây đã lộ rõ sắc đỏ như trái cà chua rồi. Chẳng lẽ anh đã có cảm tình với Airi sau khi canh gác cho cô rồi chăng? Murad cố lơ đi cảm giác bối rối rồi đánh trống lảng nhìn vào thanh kiếm của anh. Murad chợt cảm thấy một phản ứng rất kì lạ đến từ thanh kiếm của anh, anh tạm gác lại chuyện đó và chuẩn bị dẫn Airi đi diện kiến Vua Thane. Airi sau đó khoác lên mình bộ quần áo ninja rồng của cô và cùng Murad diện kiến đức Vua. Lâu đài Khởi Nguyên đã không mất một thành viên quý giá nào, Thane vui mừng và ra lệnh mở tiệc mừng Airi bình phục.

Chương 4: Ngày không vui của Khu rừng Chạng Vạng

Đang cập nhật….